Kết quả tìm kiếm cho "cầu Ngọn Mương Chùa"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 196
Không ít người, khi đã gắn bó đời mình nhiều năm với biển đảo, dù còn nhiều thiếu thốn, thời tiết khắc nghiệt, đã lần nữa tìm cơ hội ở lại, chưa muốn về đất liền. Nếu ai có trở lại đảo Trường Sa đôi lần, vẫn có thể bắt gặp bóng dáng thân quen của những người dân, vài năm lại chuyển tới sống ở đảo mới, nhưng luôn hồn hậu cười tỏa sáng...
Việt Bắc gắn kết với Điện Biên - Tây Bắc như một nhịp cầu lịch sử, mang âm hưởng hào hùng và mãnh liệt của thời đại Hồ Chí Minh quang vinh.
Ngày 7/5/1954, cách nay 70 năm, quân và dân ta đánh tan tập đoàn cứ điểm Điện Biên Phủ - “pháo đài bất khả xâm phạm”, lập kỳ tích lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu, một Bạch Đằng, một Chi Lăng, một Đống Đa của thế kỷ XX.
Bây giờ muốn ăn các món ngon từ cua đồng lúc nào cũng có, chỉ cần 'ới một cái' là có thể được phục vụ tận nhà, hoặc cũng có thể tự tay mở tủ lạnh với túi cua đồng đã được xay sẵn ra mà chế biến.
Nghe chồng bảo sắm ô tô, chị ngơ ngác, mồm mắt tròn xoe, giọng như hụt hơi: 'Đi đâu mà mua xe?'. Anh cười, cái đầu húi cua lắc nhẹ, vẻ khó hiểu cùng lời nghi vấn cao ngạo: 'Sao hỏi ngớ ngẩn thế?'. Nói rồi, anh đưa mắt nhìn con đường trước nhà, với dãy ô tô nối dài, tít đến đằng xa.
Ngày 26/4/1954, 50 chiếc máy bay của địch trúng đạn và ba chiếc bị quân ta bắn hạ tại chỗ trên chiến trường Điện Biên Phủ.
Mùa xuân gần 70 năm trước, bà nội được bà cố sinh ra trên đường vào Nam.
Dù việc di chuyển tới đây không thuận tiện, du khách phải vượt qua những cung đường nhiều sỏi đá, quanh co nhưng khung cảnh chiếc cầu treo nổi bật vắt ngang dòng sông xanh biếc, đẹp như tranh khiến ai cũng thấy xứng đáng để trải nghiệm.
Khác với miền Nam quanh năm ấm áp, sản vật dồi dào, miền Bắc 4 mùa xuân, hạ, thu, đông rõ rệt nên thường là mùa nào thức ấy. Trong đó, loài cá, đặc biệt là cá đồng thì phải đúng mùa ăn mới thơm ngon.
Tháng 3, tháng 4 là thời điểm lý tưởng để du lịch Điện Biên, nhất là khi khắp các bản làng, núi đồi, cung đường, góc phố được phủ sắc hoa ban trắng muốt, tinh khôi.
Ai đã từng sống ở quê hay có tuổi thơ nghèo khó đều nhớ đến những bữa cơm chiều đầy cảm xúc.
Ai cũng có một miền yêu thương khắc sâu trong tâm tưởng. Cái Mơn không phải là nơi tôi “chôn nhau cắt rốn” nhưng đã lưu giữ thật nhiều nụ cười và nước mắt từ thuở hoa niên. Năm tôi lên hai tuổi, má đi lấy chồng, gửi tôi lại cho ngoại ở Thủ Thừa, Long An.